Xót xa
Có một lần anh nhặt được ngày xưa Rơi giữa đời hư không và u tịch Ai gói lại một hạt cười trong vắt Ném về phía anh ngọt lịm nồng nàn Ư nhỉ hạt cười mang tên em Là hạnh phúc, đớn đau của một thời trai trẻ Hạt cười như em hồn nhiên và nhỏ bé Khắc khoải hồn anh quên nhớ bao lần Có những chiều xuôi nỗi nhớ về thăm Bên thảm cỏ tình yêu nằm nức nở Em đã theo chồng hẹn hò thành dang dở Anh không em ngắc ngoải một câu thề Dấu em vào ký ức phía bên kia Anh vẫn sống và đời không nghiệt ngã Bỗng xót xa giữa muôn trùng quen lạ Vẫn thấy mình, trong mộng, thuộc về em Chẳng bao giờ anh có thể tìm quên Ngày xưa cứ rơi và anh cứ nhặt Anh có là anh của những tình yêu khác Vẫn thấy mình, trong mộng, thuộc về em… Kiến Giang |



