Về với biển quê em
Nơi anh đến, người ta đã đến rồi
Người đến trước dấu chân người để lại
Sóng nơi đây chưa ùa vào tận bãi
Nên dấu chân in trên cát vẫn còn.
Nơi anh đến đầy ắp những cánh buồm
Và có cả hàng Dương thẳng đứng
Cát nơi đây ánh ngời màu trắng
Có kỷ niệm về theo sóng lan xa.
Nơi anh đến bao người đã đi qua
Biển cũng gió – cũng màu xanh bất tận
Biển cũng trở trăn cùng cuộc sống
Như đàn Hải Âu tung cánh vươn mình.
Vết thương bãi bờ có gợi nhớ gì chăng
Mà mặt biển cứ trào nghiêng chao đảo
Anh đến với tình yêu mờ ảo
Biển bao la, chiều sóng vỗ ồn ào.
Không có tiếng Còng biển chạy lao xao
Chỉ có sóng lan dài xô bọt trắng
Nhưng lòng anh không mộng mơ theo sóng
Anh gửi hồn anh tràn ngập bãi bờ.
Mai anh về biển gọi suốt canh thâu
Anh gửi lại nửa lòng mình cho biển
Dù xa đó nhưng biển là có thật
Và cũng là sự thật anh xa.
Đừng hỏi tên vùng biển anh qua
Bởi có biết bao miền quê có biển
Nhưng duy nhất một điều anh ao ước
Xin gửi lòng anh về với biển quê em.
Tiến Trường



