Trở lại sông quê
TRỞ LẠI SÔNG QUÊ
Tôi trở lại bên bờ sông Kiến (*)
Con sông xanh khắc dấu tuổi thơ
Đã thắc thỏm qua tháng năm nổi nhớ
Ơi con sông sóng vỗ đôi bờ
Tôi trở về đây Kiến Giang ơi
Biền biệt xa cách mấy năm rồi
Hôm nay trở lại bên sông đó
Xốn xang bao nỗi dạ bồi hồi
Có lẽ người đi có nhiều thay đổi
Mà dòng sông chung thủy chẳng ngừng trôi
Sông quê ơi! tôi vẫn nhớ như in
Dòng nước biếc soi khung trời kỷ niệm
Chiếc thuyền ai lã lướt lúc chiều buông
Bao khuôn mặt bạn bè quen thuộc
Bỗng hiện về trào trong giấc mơ
Em ơi em dòng sông của tuổi thơ
Nuôi chở đời ta trong đó
Ôi con sông người mẹ hiền im lặng
Qua tháng năm vô bến vô bờ
Có phải sông quê hình lưỡi bút
Ôm cả xóm làng ôm cả người thân
Cho chúng ta ngày một thêm gần
Dù tháng năm có nhiều xa cách
Ôi ngày nào trên sông quê hương
Bao cảnh chia ly vội vã lên đường
Sông tiễn biệt đưa người đi kẻ ở
Làm hồn ta mang mác giữa đôi bờ
Ôi hôm nay ta trở về đây
Tuy vắng thiếu nhiều khuôn mặt bè bạn
Nhưng dòng sông tuổi thơ còn đó
Vẫn y nguyên êm ả chảy xuôi dòng
Chiều hôm nay ta đứng lặng bên sông
Sông đứng lặng nhìn ta không nói
Rồi sông chảy ta thì thầm gọi
Kiến Giang ơi! Da diết trong lòng.
(Trường – Tiến – Thiên)
(*) Sông Kiến Giang một con sông hiền hòa êm ả chảy qua làng Quy Hậu, xã Liên Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình.
Bài thơ này được Trường Thành – Tiến Duyệt và Thiên Sơn, những người bạn nối khố viết nên trong một đêm của mùa hè năm 1981. Khi Tiến Duyệt vừa làm nghĩa vụ quốc tế Campuchia trở về, Thiên Sơn từ trường Đại học tổng hợp Huế và Trường Thành từ trường Đại học pháp lý Hà Nội nghĩ hè và gặp nhau ở quê nhà (Thôn Quy Hậu, xã Liên Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình).



